Covid-19, nhiều quốc gia áp dụng cách ly, gia đình nhỏ ở với nhau cả ngày.

Nhà trẻ đóng cửa mùa covid-19, hai bạn nhỏ được bố mẹ đưa xuống sân chơi ngày 2 lần. Những ngày cuối tháng ba bắt đầu có nắng và gió nhẹ. Ngồi nhìn công viên nhỏ và một vài khóm hoa ai đó trồng, mình tự hỏi: là khóm hoa đó đẹp hay là tự ta thấy khóm hoa đó đẹp. Rõ ràng khóm hoa lung linh hơn khi người ngắm hoa vui, xấu xí hơn khi người ngắm hoa khó chịu. Mà chẳng riêng gì khóm hoa, tất cả mọi thứ đều như vậy, đẹp xinh hay xấu xí có lẽ đều tùy vào mức độ dễ chịu lúc ấy của người ta.

Nói về sự dễ chịu, một nhà hiền triết bảo thế này:

  • Nếu cơ thể dễ chịu ta gọi là khỏe mạnh
  • Nếu cơ thể rất dễ chịu ta gọi là sảng khoái
  • Nếu tâm trí dễ chịu ta gọi là bình an
  • Nếu tâm trí rất dễ chịu ta gọi là vui sướng
  • Nếu cảm xúc dễ chịu ta gọi là tình yêu
  • Nếu cảm xúc rất dễ chịu ta gọi là tình thương
  • Nếu năng lượng sống dễ chịu ta gọi là hạnh phúc
  • Nếu năng lượng sống rất dễ chịu ta gọi là thăng hoa
  • Nếu cuộc sống xung quanh dễ chịu ta gọi là thành công

Bé Tôm và Phoebe chơi tung tăng. Sáu tuổi, Tôm luôn tìm được niềm vui sướng trong mọi hoạt động. Phoebe luôn thấy thích thú với mấy bông hoa, bãi cỏ hay đám sỏi. Bố mẹ thi thoảng phải kìm những cái vui sướng ấy cho khỏi quá đà. Cái hạnh phúc đến từ bên trong thật là luôn có sẵn, chỉ là khi lớn lên ta khó giữ lại nó mà thôi. Mà lạ thay, tại sao chúng ta đều thích thú khi quan sát trẻ em chơi đùa? Chẳng phải là do cái tâm vui sướng và hạnh phúc của trẻ đang lan tỏa ra xung quanh hay sao? Hy vọng mấy nhóc giữ được niềm vui thích tự sinh ấy chứ đừng đánh mất trong những ngày tháng sau.

Bởi trong những ngày tháng sau, cuộc sống chắc chắn sẽ có lúc không như ý. Cuộc sống không phải ai cũng thành công vì luôn có yếu tố vượt khỏi tầm tay. Đại dịch Covid-19 cũng không khác, đã xuất hiện và vượt ra ngoài tầm kiểm soát của bất kỳ cá nhân hay tổ chức nào. Rồi cũng như những việc khác, mâu thuẫn luôn xảy ra: mỗi chính phủ, mỗi nền văn hóa, mỗi cư dân mạng, đều có những cách làm và quan điểm riêng. Rồi cũng như những việc khác, chúng ta lại mất sự bình an tự sinh khi mọi việc không như ý để cho sự lo lắng, căng thẳng, đấu đá, xúc phạm lẫn nhau, lấn át sự bình an vốn có. Trước Covid-19 đã nhiều chuyện, sau Covid-19 chắc cũng nhiều chuyện. Như khóm hoa kia, ta nhìn cuộc sống đẹp xinh hay xấu xí đây?

Thôi thì ngày đại dịch cũng giống như những ngày bình thường khác, chúng ta nên làm tốt những việc mình làm tốt và đặt niềm tin vào sự vận hành của hệ thống. Mỗi ngày nếu không được thăng hoa thì cũng nên giữ lấy sự bình an đều đều như bé Tôm 6 tuổi vậy.